PHƯỚC HUỆ SONG TU

 


Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

THỬ SỐNG CHO NHAU


Cứ thử gieo ai những muộn phiền
Chân về nghiêng bước, dạ không yên..
Xốn xang như mắt vừa vương bụi
Biết nỗi buồn kia ta nhận riêng!

Hãy thử trao ai chút dịu dàng
Hạ nồng sao ngỡ lúc thu sang!
Mắt Từ đưa khắp trong trần thế
Ấm áp thay nghìn tiếng hỏi han..

- Nhắm mắt một lần, để lắng nghe!
Nghe niềm đau.. trải khắp sơn khê..
Nhiệm mầu giọt lệ thành mây khói
Đời đẹp từ khi sống vỗ về..

Cứ thử ngồi gần bên cạnh nhau
Cùng khâu vá lại những cơn đau
- Có khi, xa cách vì câm lặng
Lắm lúc ngôn lời chia hố sâu..

Hãy thử cho nhau những nụ cười
Đất trời như mở lượng đầy vơi
Khi Thương và Hiểu tràn muôn lối
Cõi sống địa đàng, vui khắp nơi.

THÍCH TÁNH TUỆ

BỐN MÙA TÂM LINH



1. Phương cỏ hạ

Thế giới ba ngàn nắng một phương
Tình người thắm đượm cõi chơn thường
Ta bà vạn bước chân hoằng hóa
Sáng đẹp trần gian thơm ngát hương

Mượt mà thăm thẳm tươi xanh ý
Hạt ngọc long lanh bình minh sương
Quỳ xuống tay nâng phương cỏ hạ
Nhẹ nhàng chan chứa vạn tình thương


2. Kinh thu vàng

Đây rồi bài kinh " lá úa vàng"
Bài kinh "trú độ thọ"âm vang
Lá úa vàng rơi - ươm nụ mới
Đan kết nụ tròn trổ ánh quang

Ta buông đời - buông tận đáy lòng
Tham sân si...buồn giận thong dong
Mấy độ nghiệp duyên nay rủ xuống
Ly xả hồng trần nhẹ sắc không


3. Nguyệt thiền đông

Bao kiếp luân hồi trong cõi mộng
Xuân hạ qua rồi thu còn đọng...
Đa mang danh lợi phù du hề
Tỉnh ngộ bừng lên tâm thức sống

Trăng lòng huyền diệu tỏa thanh lương
Tự mình soi sáng tự mình nương
Lắng sạch bợn nhơ chơn tánh hiện
Nguyệt thiền đông ấm cả mười phương


4. Xuân tâm linh

Trời đất tinh khôi hương sắc thắm
Non sông rạng rỡ đẹp hoa cười
Mắt trong mắt, tay tìm tay nắm
Lòng gặp lòng chan chứa niềm vui

Thiên nhiên cảnh trí đời xinh tươi
Đức hóa hiền nhân đạo sáng ngời
Phù phiếm sắc tài như mây nổi
Giác ngộ vô thường dạ thảnh thơi
---
Ta về tìm lại chính ta
"Chủ nhân ông" mới thật nhà Như Lai
Thu đông xuân hạ đào mai
Lung linh ngũ sắc Phật đài trang nghiêm
Xuân lòng thể tánh tịch nhiên
Thường lạc ngã tịnh pháp duyên đạo tình
Nam mô Bồ tát Quán Âm
Kinh thi Bát nhã tiêu tan não phiền...

___HT THÍCH GIÁC TOÀN___

10 ĐIỀU VÔ ÍCH



Trong lòng chưa thiện chưa lành
Phong thuỷ vô ích, khó thành việc chi

Cha mẹ khi sống… vô nghì
Chết rồi thờ cúng lễ nghi ích gì?

Anh em chẳng thuận hoà… thì
Bạn bè ngàn dặm ích chi luận đàm!

Hằng ngày hành động tham lam
Đọc sách vô ích, tội phàm mê tâm

Lòng người trái đạo, nghiệp thâm
Thông minh vô ích, khó kham việc đời

Kiêu căng, ngã mạn chấp thời
Học rộng vô ích, người người lánh xa

Không thông thời vận, chánh tà…
Vọng cầu vô ích, đạo nhà phù du

Tham lam trộm cắp tội tù
Bố thí vô ích, não ưu buộc ràng

Nguyên khí chẳng giữ linh căn
Uống thuốc vô ích, bệnh càng luỵ thân

Tà dâm loạn phép gia luân
Âm đức vô ích, phước phần mòn hao.

___HT THÍCH GIÁC TOÀN___
________ 
Linh căn: tâm tánh, chơn tánh trong sạch.
Tà dâm: ngoại tình, không giữ đạo nghĩa vợ chồng.

NÂNG CUỘC ĐỜI LÊN



1.
Từ trong vô lượng tử sinh
Luân hồi chìm đắm khổ tình trầm luân

Noãn, thai, thấp, hóa… xoay vần
Nhân nhân quả quả muôn phần tai ương
Tham sân si nghiệp vấn vương
Buồn vui, mừng giận lắm đường oan gia
Thương ghét, thù hận… ái hà
Đời đời cột trói ta bà khổ thân
Tình tiền như áng phù vân
Lợi danh bèo bọt phong trần xiết bao!
Tỉnh mê - mê tỉnh dạt dào
Một ngày bừng ngộ muôn màu đắng cay!
Biển trần lặn hụp heo may…
Mộng trần chìm nổi hình hài nát tan
Người ơi! Ngàn kiếp mơ màng
Người ơi! Tỉnh thức lên đàng hồi tâm


2.
Cuộc đời cõi mộng trăm năm
Mộng hiền, mộng dữ… đúng - lầm… do ta
Khéo tu, tìm vượt ái hà
Khéo tu, tự tỉnh vượt qua khổ sầu
Nâng đời khỏi chốn sông sâu
Nâng đời khỏi chốn bể dâu dặm trường!
Tham sân si… kiếp nhiễu nhương
Thất tình, lục dục phố phường đau thương
Chất chồng nghiệp quả vô thường
Xa lìa huyễn mộng lên đường tầm tu
Ngày ngày tinh tấn công phu
Bỏ quấy ác, bỏ ngục tù chấp mê
Chuyển tâm nương cội bồ đề
Lần theo tuệ giác quay về nẻo xưa
Nâng đời hướng tối thượng thừa
Vô thượng chánh đẳng thuyền đưa sang bờ
Cuộc đời hiền đẹp như thơ
Thân an, tâm định như tờ kinh thiêng
Nam mô Phật pháp diệu huyền
Nam mô nâng bổng về miền chơn như
Cuộc đời thực thực hư hư
Nam mô nâng bổng bi từ hồi hương
A Di Đà Phật tây phương
Nam mô nâng bổng về nương đức Ngài
Nam mô Phật tổ Như Lai.
Về nơi chư Phật Niết bàn thiên thu...

___ HT THÍCH GIÁC TOÀN___

BÀI HỌC GIÁC NGỘ


1. Tìm đường giác ngộ
Trăm năm một kiếp con người
Làm sao giác ngộ cuộc đời phù du
Làm sao biết rõ cách tu
Giải thoát nghiệp khổ… buộc từ ngàn năm?

2. Những điều Phật tử giác ngộ sau khi tu học

2.1. Giác ngộ nguyên lý duyên khởi

Đức Phật dạy pháp thậm thâm
Nguyên lý Duyên khởi nguồn tâm buổi đầu
Các pháp không tự có đâu
Các pháp có được, ra vào nương nhau
Cái nầy hiện hữu bắt cầu
Cái kia hiện hữu kết câu tạo thành
Cái nầy không sanh, kia không sanh
Cái nầy sinh khởi, kia ganh nối liền
Cái nầy bất hiện vô duyên
Cái kia cũng vậy, không phiền buộc nhau
Những pháp nầy kết tâm giao
Gọi là Duyên khởi… nhịp cầu trầm luân
Vô minh duyên hành sanh thân
Hành sanh Thức để hóa thành sắc danh
Danh sắc duyên Sáu Xứ hành
Sáu xứ duyên Xúc tạo thành thọ duyên
Thọ – Ái – Thủ – Hữu… mối giếng
Sanh – Già – Bệnh – Chết… não phiền sầu ưu
Khởi lên khổ uẩn mịt mù
Đời đời tập khởi nghìn thu luân hồi
Biết tu tự thức tỉnh đời
Ly tham dừng lại kiếp người mong manh
Quyết tâm đoạn diệt vô minh
Hành diệt – Thức diệt thắng tình phàm phu
Danh sắc – Sáu xứ điều nhu
Xúc – Thọ – Ái – Thủ… tịnh tu yên bình
Hữu diệt, sanh diệt… phù sinh
Già, bệnh, chết… khổ não hình sầu bi
Quyết soi đường, quyết thoát ly
Toàn khổ uẩn đoạn, sá gì vấn vương.

2.2. Thân người khó được

Ta nay thân được lẽ thường
Sao còn nói khó, tận tường giải phân
Khó, không… xét tự quả nhân
Đời nầy, đời khác xoay vần oan khiên
Được rồi không khéo tu hiền
Sống gây tạo tội lụy phiền đời sau
Thân người phước lực tiêu hao
Đường ác đọa xứ buộc vào khổ thân
Ác lai ác báo phong trần
Đọa làm thân thú muôn phần tai ương.

2.3. Sinh mạng nầy ngắn thay

Phật dạy:
Sinh mạng nầy quá ngắn đường
Trăm năm thoáng khắc vô thường qua mau
Đừng mê đắm, đừng tham cầu
Tham đắm rồi cũng chết sầu mà thôi
Làm người chấp giả rằng tôi
Đất nước lửa gió… rốt rồi hoàn không
Sinh giả không, tử giả không
Già trẻ, đẹp xấu đều trong vô thường
Phàm phu mê chấp vấn vương
Hiền trí tỉnh thức thoát đường lầm mê
Trăm năm mộng mị đi về
Chiêm bao tỉnh thức ủ ê giả tràng
Có không, được mất… mơ màng
Một ngày buông rũ… chết hoàn hư vô.

2.4. Cuộc đời vô thường, thân này vô ngã

Biết tu thường tụng nam mô
Thường quán vạn hữu phù đồ nhân gian
Sinh diệt vô ngã hợp tan
Không mê, không đắm… khỏi ngàn đau thương.

2.5. Làm chủ tâm – làm chủ hạnh phúc

Niết bàn ngã tịnh lạc thường
Tự mình làm chủ tâm vương tự mình
Phá tan nghiệp thức vô minh
Vui buồn mừng giận thất tình lìa xa
Lìa tham sân, lìa oan gia
Giữ tâm an tịnh ấy nhà thanh cao
Hạnh phúc tự tại ra vào
Thân tâm trí tánh một màu tịnh không.

2.6. An lạc giải thoát – Niết bàn tự tại

Thế gian ngũ uẩn giai không
Cuộc đời vô tận ảo hồng phù hư
Phật quốc lạc cảnh chân như
Quy về chân tánh thiền thư tịch nhàn
Hữu dư y dạo Niết bàn
Vô dư y tọa sen vàng phạm âm
Tự tinh tấn, thắng phàm tâm
Soi sáng tội lỗi mê lầm tự thân
Tự giác bất động chân nhân
Ấy là Phật tánh pháp thân nhiệm mầu
Giác ngộ tỉnh thức quay đầu.

___ HT THÍCH GIÁC TOÀN___

Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2016

TẮM PHẬT TỪNG NGÀY


Đâu phải mùa Đản Sinh
Ta mới về tắm Phật
Người khéo tu mỗi ngày
Thân Tâm đều tươm tất.

- Dội gáo nước đầu tiên
Tẩy sạch lòng Tham ái
- Dội gáo nước thứ nhì
Trôi Sân si, não hại.

Gáo thứ ba còn lại
Cuốn sạch nghìn Si mê
Mời Chánh Niệm trở về
Với ta từng giây phút.

- Đâu phải mùa Phật Đản
Mới bố thí, cúng dường.
Mở tâm từ vô lượng
Sống chan hòa, yêu thương..

Phải đâu ngày Phật đản
Mới tắm Phật bên ngoài.
Bát Chánh dòng tịnh thủy
Tắm tâm này không lơi !

THÍCH TÁNH TUỆ

Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016

AI NÊN TU?


NGƯỜI GIÀU NÊN TU

Kiếp trước có tu mới được giàu

Kiếp này vui sướng lại quên sao
Sống lo bòn chải cho nhiều quá
Chết lại đem theo được chút nào
Con cháu dầu thương cúng bảy ngọ
Vô thường cứ việc bỏ đề lao
Nhớ mà niệm Phật để giành sẵn
Niệm Phật tụng kinh chẳng tốn hao.


NGƯỜI NGHÈO CẦN TU 


Kiếp trước không tu mới chịu nghèo

Kiếp này khổ não nó đeo theo
Người sao rân rát còn dư dả
Ngó lại phận mình túi vắng teo
Tỉa đậu phộng thì bòn đậu phộng
Trồng dưa leo sau hái dưa leo
Ấy là công quả mỗi người đó
Niệm Phật tụng kinh tiêu mất nghèo.

TUỔI TRẺ NÊN TU


Việc tu chớ khá đợi về già

Chậm trễ đời người ắt luống qua
Kìa mảnh trăng thanh tròn sẽ khuyết
Nọ vầng hồng nhựt xếch rồi tà....
Tóc xanh biết mộ đường Tiên Phật
Đầu bạc mới lìa nẻo quỷ ma
Cửa Phật nào phân già với trẻ
Sao người chẳng chịu bước sang qua?

KHEN NỮ BIẾT TU


Khen ai thục nữ giữa ngày xanh

Mà biết hướng theo nẻo thiện lành
Quay lại diệt trừ tâm dục vọng
Kệ kinh nuôi dưỡng tánh thanh cao
Tuổi xuân chẳng mến đường tài sắc
Son trẻ không màng nẻo lợi danh
Thật đáng khen thay trang nữ giới
Biết lo báo đáp nghĩa sanh thành.

NÊN TU


Giàu sang cho lắm, ruộng đầy đồng

Nhắm mắt đi rồi cũng sạch không
Đau đớn, vợ con nào thế đặng
Tắt hơi, của cải chuộc đâu xong
Xác nằm mả đá, người người trọng
Hồn xuống âm ty, quỷ sứ còng
Xét gẫm cuộc đời như thế ấy
Tu hành sau có chỗ trông mong.

PHÁP SƯ GIÁC NHIÊN




KHỔ VUI ĐỂ LUYỆN CHÍ


Cuộc thế xoay vần khổ với vui
Biết sao hết khổ, biết sao vui
Vui không biết đạo, vui rồi khổ
Khổ để giúp đời, khổ mới vui
Nếu đặng tâm không thì chẳng khổ
Còn đời phiền não có gì vui
Thương đời mãi mắc trong vòng khổ
Hãy ráng mà tu để sống vui.

PHÁP SƯ GIÁC NHIÊN

ĐỜI TỰ TẠI


Danh lợi làm chi phải bận lòng
Sao bằng thong thả cửa thiền không?
Đèn trăng quạt gió, say mùi đạo...
Chiếu đất màn mây, lánh bụi hồng
Phú quý vinh hoa dường tuyết hạ
Công danh gẫm lại tợ sương đông
Ngoài tai chẳng tiếng lời mai mỉa
Trong sạch tự nhiên thoát cõi hồng.

PHÁP SƯ GIÁC NHIÊN

TÌM ĐƯỜNG THOÁT TỤC


Nhứt điểm sương tàn bóng xế qua
Tu hành mau kíp trở về già
Công danh cái thế sanh tâm mị
Phú quý khinh nhơn dục tánh tà
Vạn tử thiên sanh trầm địa ngục
Nhứt đao lưỡng đoạn lụy giang hà
Cảnh trần nhơ bợn đừng mê mết
Thoát tục tầm tiên chớ đợi già.

PHÁP SƯ GIÁC NHIÊN




SỐNG GỞI THÁC VỀ



Sự đời gẫm lại nghĩ mà ghê
Sống gởi rồi mai lại thác về
Khôn dại cùng chung ba tấc đất
Giàu sang chưa chín một nồi kê
Tranh giành trước mặt mây tan tác
Đày đọa kiếp sau chịu nặng nề
Ai sớm thức tâm quày trở lại
Nương thuyền giác ngạn trở về quê.

PHÁP SƯ GIÁC NHIÊN

TUỒNG ĐỜI GIẢ TẠM



Trường hát nhân sanh cứ diễn trò
Hơn thua cao thấp mặc so đo
Thông minh tài trí trang anh dũng
Dại dột ngu si cũng một gò
Sống tạo lợi danh cùng phú quý
Thác rồi hóa đất cũng xương tro
Chỉ còn tội phước đem theo đặng
Thưởng phạt công bình chớ có lo.

PHÁP SƯ GIÁC NHIÊN

HÒA ÁI







SƯU TẦM TRÊN INTERNET


Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2016

CHÙM THƠ THIỀN




CUỘC ĐỜI QUA MẮT TÔI
Chiếc thân tứ đại khói,
Sinh hoạt thế gian mây.
Thành công khối nước đá,
Thất bại chùm bọt tan.
Nhục vinh bong bóng nước,
Thương ghét hạt sương mai.
Khổ vui trong giấc mộng,
Lành dữ bóng chim bay.
Tháng ngày cái chớp mắt,
Còn mất nước trăng lay.
Chung cuộc cơn gió thoảng,
Viên mãn bầu trời trong.
                                         
                             Thiền Viện Chân Không, 06.1984


 PHÁ NGÃ

Mạng sống trong hơi thở
Trong nhịp đập quả tim
Thế nào là mạng sống ?
Sự vay mượn liên tục.
                                            
                                 Thiền Viện Chân không, 08.1982


 GIÓ NGHIỆP

 Đem vào là nhờ gió
Tống ra cũng gió đưa
Sự hô hấp tuần hoàn
Tất cả đều do gió
Một phen gió nghiệp dừng
Thân này như khúc gỗ.
                                         
                        Thiền Viện Chân Không, 08.1982

 CHIẾC THÂN PHÚT CHÓT 

Còn động còn ấm còn ta,
Động dừng ấm hết là ma ra đồng.
Thở than khóc lóc não lòng,
Thức thần theo nghiệp hết mong trùng phùng.
                                
                 Thiền Viện Chân Không, 01.1985


 CHƠN KHÔNG

Chơn Không thể bất biến,
Huyễn hữu thường đổi thay.
Khói mây bọt bóng nước,
Tan hợp cuộc vần xoay.
Linh lung trăng rọi biển,
Xanh biếc núi im lìm.
Ngút ngàn mặt biển cả,
Thăm thẳm bầu trời xanh.
Đường phố xe qua lại,
Sông biển tàu tới lui.
Dòng đời duyên biến đổi,
Bệ đá đạo nhân ngồi.
                                                 Thiền Viện Chân Không, 07.1985


ANH NẾU BIẾT
Anh nếu biết,
Cuộc đời là thế ấy,
Còn gì đâu vướng bận ở lòng anh.
Ai cười vui năm trước,
Ai khổ đau tháng này,
Ai tiền rừng bạc bể,
Ai bát cơm khó đầy,
Ai vinh quang tột đỉnh,
Ai tủi nhục cùng đồ ?
Dòng đời cứ trôi, trôi đi mãi,
Năm tháng mang đi, đi kiếp người.
Đâu tá những ai, ai cố giữ,
Còn chăng chỉ thấy một nắm mồ.
Hồ thu nước trong vắt,
Vầng trăng hiện sáng ngời.
Trẻ thơ đua nhau vớt,
Vớt mấy tay vẫn không.
Thôi đừng ngây thơ nữa,
Ngửa mặt nhìn trời trong.
Ô kìa ! Vằng vặc trăng đêm vắng,
Đã hết, khổ công nhọc vớt mò.
Nay được thấy trăng, trăng rạng rỡ,
Còn đâu run rẩy, lặng tìm trăng,
Anh nếu biết, cuộc đời là thế ấy,
Còn gì đâu vướng bận ở lòng anh.
                                   Thiền Viện Thường Chiếu,  Xuân Kỷ Tỵ 1989

 

TẶNG BẠN

 Bạn biết chăng cuộc đời đầy đau khổ ?
Bởi con người mãi gieo rắc hận thù.
Gây đau thương, tang tóc, ngục tù,
Rốt cuộc chỉ còn là cơn ác mộng.
* * *
Nào lợi danh, nào tài sắc,
Từ xa nhìn chúng óng ánh lung linh...
Bọn mình đua nhau, tranh giành đuổi bắt,
Nắm được rồi nhìn lại chỉ tay không.

Chúng vốn là những chùm bọt trên sông
Còn chi đâu chỉ tôi công nhọc sức,
Trời trong, mây trắng, gió mát, trăng thanh,
Vườn cây xanh rờn, khóm hoa cười mỉm.
* * *
Nhạc dế nhẹ nhàng, giọng chim thánh thót,
Chính nơi này đã hiện rõ chân nhân.
Hận ngàn năm đều tan nát trong mơ,
Đâu còn nữa những khổ đau buổi trước.
* * *
Muốn thấy nó, bạn đừng theo vọng tưởng,
Niệm lăng xăng chìm lắng biển thanh bình.
Đến đây rồi, hạnh phúc khó thưa trình,
Chỉ xem thấy nụ cười luôn hé nở.
                                                             
       Thiền Viện Thường Chiếu, 07.1992

HT THÍCH THANH TỪ