PHƯỚC HUỆ SONG TU

 


Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016

THẤY LỖI


BƯỚC THỜI GIAN


     Lẳng lặng nhìn trông những tháng ngày,
     Không chơn không cánh hững hờ bay,
     Lặng lờ phút dến, giờ qua lại,
     Tối sáng đêm ngày mãi chuyển xoay...

     Nhìn đến đồng hồ kim vẫn quay,
     Thở đều hổn hễn với hai tay,
     Chạy lui chạy tới không hề mệt..
     Đếm bước thời gian tại cõi nầy...

     Thời gian khởi điểm tự bao lâu ?
     Có phải chăng đây lắm nhiệm mầu,
     Vũ trụ hồng hoang bao thế kỷ ?
     Rồi thành bốn bể với năm châu...

    Thời gian không chậm, chẳng đi mau,
    Tóc mới xanh đen, đã bạc màu,
    Ngoảnh lại giựt mình thân biến đổi,
    Hoàn toàn khác lạ trước và sau...

    Làm sao trói buộc gót thời gian,
    Khỏi sợ qua nhanh với muộn màng,
    Khỏi thấy mặt trời chiều hấp hối,
    Chắc điều hoang tưởng dưới trần gian...

    Biết được thời gian chẳng đợi mình,
    Thường xuyên biến dạng những sắc hình,
    Vạn vật vô thường "sanh với diệt",
    Thời gian không có "diệt và sinh".

    Thời gian đã đến sẽ về đâu ?
    Chuyên chở hân hoan lẫn muộn sầu,
    Ngắn ngủi đời người đi lại đến,
    Giàu sang danh vọng chẳng dài lâu...

    Mọi sự Thiên Cơ đã an bài,
    Kiếp người đã định ngắn hay dài..
    Thời gian hiện tại là quan trọng,
    Cố gắng bình tâm những tháng ngày...

       Phước Tuyền Ngô Quang Huynh 
                        (Oct.1, 2013)

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

SỐNG AN VUI

Kết quả hình ảnh cho sống an vui

Ai càng hướng đến vị tha
Càng nghe an lạc nở hoa nơi lòng.

Ai càng vị kỷ, đèo bồng,
Bất an, phiền não, lòng vòng khổ đau.
Lắng lòng mà nhận thức sâu,
Chính ta không có, lấy đâu “ của mình”

Ngó quanh khắp chốn hữu tình,
Hiểu rồi Thương gửi ánh nhìn cảm thông.
Bốn bề Nam, Bắc, Tây, Đông,
Là bà con cả, đời không kẻ thù.

Thích Tánh Tuệ

QUÁN KHÔNG



Quán tưởng việc đời vạn sự không
Buồn vui chẳng vướng bận nơi lòng.
Từ bi học Phật rèn tâm thiện
Bác ái theo Thầy chí lập công
Nghịch cảnh lung lay thuyền biển khổ!
Tùy duyên lèo lái vượt mê sông
Bồ Đề tánh diệt tâm phiền não
Vì biết việc đời vạn sự không.


SƯU TẦM

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2016

YÊU BA MÀU ÁO

Tôi yêu chiếc áo màu nâu

Mặc vào mát mẻ khỏi âu lo sầu


Đường vào cõi Phật tiến sâu

Lòng không vướng bận nghèo 
giàu 
thế gian.







Tôi yêu chiếc áo màu vàng

Mặc vào thanh thoát lòng càng thiết tha


Noi gương Phật tổ Thích Ca


Sống đời đạm bạc ca sa thanh nhàn.









Tôi yêu chiếc áo màu lam


Dịu hiền, thanh bạch chẳng ham đua đòi

Diệt lòng ích kỷ nhỏ nhoi

Rộng lòng nhân ái vạn loài yêu thương.







NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT



NPN.(st)

TẤM THÂN TỨ ĐẠI


Tấm thân tứ đại buồn vui mãi
Kiếm áo tìm cơm cứ miệt mài
Được mất mất được bao chìm nổi
Vất vưởng trôi dòng mộng túy sinh

Tấm thân tứ đại mãi khóc cười
Luân hồi lui tới cứ đầy vơi
Chiều đi bóng xế ngày qua vội
Còn lại bên đường trắng tóc vôi

Tấm thân tứ đại giữa hai bờ
Đục đục trong trong lắm dật dờ
Một kiếp tằm dâu muôn vật vã
Ngoảnh lại chao ôi khổ lụy rồi

Thức tĩnh trần tâm – đời hư vọng
Tấm thân tàn úa giữa không hoa
Tâm kinh soi sáng lòng nhân thế
Hồi đầu giác ngạn vượt đôi bờ

GM.Nguyễn Đình Diệm. tháng 6.2016

TA CÓ TÌNH YÊU RẤT ĐƯỢM NỒNG


monkwithbowl.132x132_311457473_-_copy_500


Ta có tình yêu rất đượm nồng

Yêu đời yêu tất cả non sông

Tình yêu chan chứa trên hoàn vũ

Không thể yêu riêng khách má hồng 


Nếu khách má hồng muốn được yêu

Thì trong tâm trí hãy xoay chiều 

Hướng về phục sự cho nhân loại

Sẽ gặp tình ta trong khối yêu


Ta đã đa mang một mối tình 

Dường như thệ hải với sơn minh 

Tình yêu mà chẳng riêng ai cả

Yêu khắp muôn loài lẫn chúng sinh .

Miền Đông, năm 1946

GIÁO CHỦ HUỲNH PHÚ SỔ

LÊN NON



Lên non lặng ngắm đá cùng thông
Lắng dạ bên dòng suối mát trong
Bỏ bụi phồn hoa đời mệt mỏi
Phủi tay ngồi xuống nhẹ tâm lòng

Lên non dạo nắng ngắm trời xa
Bát ngát trang thơ nhuộm nắng tà
Bỏ thuở say nồng hương dục lạc
Bên dòng ánh nước bóng chiều sa

Lên non gió lộng bước nhàn vân
Tịch mịch sương lam nhẹ nghiệp trần
Dạ lắng chuông đưa về cố xứ
Chan hòa ánh nguyệt cỏi uyên thâm

Lên non lòng nhẹ áng mây bay
Quên những bon chen ái ố đầy
Vô tư chim hót bên triền núi
Tịnh lạc chung trà khoảnh khắc đây

GM.Nguyễn Đình Diệm 12.6.2016



TRẦM THĂNG MỘT KIẾP





Lụy nẻo trần gian mơ diễm mộng
Tà huy nhạt nắng bóng phai hồng
Quanh năm dầu dãi đời hoen lệ
Một kiếp dâu tằm nợ trả đong

Đã trãi bao thu muôn lận đận
Ưa danh thích lợi vạn lầm than
Bôn ba vị ngã tâm lưu lạc
Tất bật quên đời nghiệp báo thân

Kiếm ngược tìm xuôi hồn vất vưởng
Khóc cười rả rượi bến tơ vương
Nào hay tóc bạc thân già bệnh
Nội kết vô minh lắm não nường

Trầm thăng một kiếp bao niềm nỗi
Viễn cảnh về không đã tới rồi!!!
Thôi chừ khơi lại lò trầm cũ
Tịnh lại tâm đời nhẹ bước chân

GM.Nguyễn Đình Diệm 17.6.2016

NGẪM LẠI HIÊN ĐỜI



 Chen danh tranh lợi lắm đảo điên
Đêm nằm mưu sự khó bình yên
Được được thua thua lòng não đắm
Ngày lại ngày qua khổ vẹn tuyền

Tham sân si hận lắm sầu vương
Hơn thua mất được lụy não nường
Trầm luân một kiếp bôn ba mãi
Một sáng mây về bạc mái sương

Trăm năm mưa nắng đời vẫn vậy
Có chi bận bịu khổ thân này
Vui buồn sướng khổ bờ dâu mộng
Một thoáng trôi nhanh bỏ lại ngày

Ngẫm bóng hiên đời nhìn mây nổi
Một thời xe cát dã tràng thôi
Tà dương lịm tắt rơi đầu núi
Vỗ cánh thời gian bỏ lại rồi

GM.Nguyễn Đình Diệm

TU KHẨU



Trăm năm vật đổi người dời,
Một câu quý giá muôn đời còn ghi.
Mở lời, trước phải xét suy,
Rằng ta cất tiếng, ít chi chăng là...?..

Bằng như lời ấy thốt ra,
Làm buồn kẻ khác thì ta xin đừng.
Nói chi mắng nhiếc tưng bừng,
Miệng xây núi nghiệp biết chừng nào tan.

Nói chi chửi rủa kêu vang,
Lưỡi đào hối nghiệp biết đường nào lên
Họa tai vì miệng mà nên,
Bịnh căn vì miệng, mà rên phù trầm.

Ai ôi nghĩ lại kẻo lầm,
Đóng bưng cửa miệng, chớ tầm quỷ ma.
Cũng thời tiếng nói thốt ra,
Của chư PHẬT THÁNH, dịu hòa biết bao.

Là câu nói pháp thanh tao,
Đưa người giữa biển sóng xao lên bờ.
Ôi lời nói quý không ngờ,
Đương phàm hóa thánh 1 giờ đổi thay.

Ta nay học đạo NHƯ LAI,
Hãy dùng lời nói mở bày pháp môn.
Ta nên cất tiếng ôn tồn,
Phá tan những giấc mộng hồn tối đen.

Miệng ta là cánh hoa sen,
Một khi hé nỡ , một phen thơm lừng.
Tiếng ta là gió mùa xuân,
Một cơn thổi nhẹ , muôn dân mát lòng....

SƯU TẦM

TÌM LỖI


Tôi đi tìm lỗi của mình
Quán sâu mới thấy quả tình mình sai
Tham lam sân hận miệt mài
Si mê tự ngã chê bai đủ điều
Thật mình chưa biết thương yêu
Mãi lo nghĩ lợi phần nhiều mình hơn
Chấp ngã - tham ái- giận hờn
Tự cho mình giỏi tranh hơn với đời
Tóc xanh nay đã bạc rồi
Mới hay phiền não cả đời nặng vai
Con nay quỳ trước Phật đài
Thành tâm sám hối tội dày ngàn năm
Lòng con tha thiết ăn năn
Nguyện xin chừa lỗi - nguyện tâm chuyên cần
Lễ Phật – kính Phật muôn phần
Từ bi , khiêm hạ tập dần từ nay
Toạ thiền , niệm Phật đêm ngày
Gắng đền ơn Phật - ơn Thầy dạy khuyên 

Tác giả Tuệ Minh Thái
St Diệu Ngộ


Thứ Ba, 26 tháng 7, 2016

HÁT TRÊN ĐỈNH CÔ PHONG


Cất tiếng hát trên Cô Phong tuyệt đỉnh
Dắt mây về hội tụ giữa ngàn sao
Ta nhấn giọng gọi mùa thu trở lại
Chiếc lá nào bay chấp chới trên cao.


Nghêu ngao hát mà Tào Khê cuồn cuộn
Gánh phồn hoa, ôi sinh tử triền miên
Thì xin hỏi cọng lau bên bờ suối
Cuộc đi này còn dâu bể chung chiêng?


Đi đi nữa cho dài thêm cuộc lữ
Hát hát lên vang vọng bản trường ca
Dẫu ngày tháng vẫn hanh hao niềm cũ
Cõi ân tình đọng mấy giọt sương sa.


Ta làm kẻ tiều phu quên ngày tháng
Hát rong chơi bên dốc đá rừng cây
Từ hố thẳm dội lên lời âm vọng
Bản lai về diện mục ở đâu đây!


California, San Jose
Chùa Thiên Trúc, Tháng 05/2011

Hàn Long Ẩn

Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016

HƯ KHÔNG VÔ NGÃ



Quán thân bất tịnh

Quán tâm vô thường

Quán pháp vô ngã

Trí tuệ bát nhã

Giải thoát chúng sinh

Cứu khổ vô minh

Cứu nhân độ thế

Lòng trần dâu bể

Biển khổ không bờ

Trôi nổi mê mờ

Chấp bám khổ đau

Đi mãi nơi đâu?

Quay về bến giác.

Con đường giải thoát

Thanh, tĩnh, tịch, không

Buông xả trong lòng

Là bờ hạnh phúc.

 THANH BÌNH