PHƯỚC HUỆ SONG TU

 


Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

BỎ LẠI BÊN ĐỜI



Chẳng phải chuyện ta, chuyện của đời
Giàu, sang, xấu, đẹp.. khắp muôn nơi..
Dở, hay, phải, trái trong thiên hạ
Vướng mắc.. bao giờ tâm thành thơi ?


Lấy, bỏ, ghét, thương.. chuyện của người
Chung tình hay sống bạc như vôi
Kẻ theo chân Chúa, người theo Phật
Xem lại.. không là chuyện của tôi!


Ngẫm.. nhiều năm trước mình chưa có
Vẫn nhấp nhô đời.. sóng khổ, vui..
Trần gian tám gió không ngừng thổi
Bản chất nhân hoàn mãi thế thôi!


Chuyện của tương lai, chuyện đất trời
Âu sầu, lo nghĩ.. sống không vui..
Đường đời vốn dĩ không bằng phẳng
Chấp nhận vô thường.. sống nhẹ lơi !


Chẳng phải chuyện ta, khéo biết.. lờ!
Sự đời sai, đúng.. rối vò tơ
Lắm khi càng gỡ càng thêm rối
Sinh tử, về lo một ván cờ !


Thôi nhé, vẫy chào những được, thua..
Lao xao trần mộng đã bao mùa.
'' Bốn nơi quán niệm '' nay nhìn lại 
Để biết Tâm này đã.. sáng chưa?


THÍCH TÁNH TUỆ

AN NHIÊN...






THIỀN SƯ THÍCH NHẤT HẠNH


Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

BÁT KHỔ


Mới sinh ra mắt nhắm nghiền quang quác
Khóc quơ tay, chân đá đạp, oa oa
Cất tiếng vang cho một kiếp sa bà
SINH LÀ KHỔ – khóc dài cho một kiếp.

Nợ trần gian mãi xoay vòng trùng điệp
Bụi vô thường tan tác máu thời gian
Thân giả tạm mới đó cũng phai tàn
GIÀ LÀ KHỔ – bóng thân dần tắt lịm.

Từ sinh – lão cho ta dòng suy bệnh
Dẫu bạc vàng chồng chất mấy tầng mây
Nhưng thân kia vẫn phải chịu đọa đày
BỆNH LÀ KHỔ – làm ta sao tránh nổi.

Và phút cuối tấm thân tàn còm cõi
Thở hơi ra nhưng chẳng thấy quay về
Thôi nhắm mắt giã từ một kiếp mê
TỬ LÀ KHỔ – cuối cùng cho mộng ảo.

Sống hội ngộ ngỡ đâu đào hoa đảo
Nào ngờ đâu duyên phận lắm bẽ bàng
Mới gặp đó thoáng chốc bỗng ly tan
ÁI BIỆT LY – ngậm ngùi phút ly biệt.

Chuyện thế gian trách đời sao khắc nghiệt
Vì tham lam nên mãi chẳng thỏa lòng
Dù bạc kia vàng cao núi chất chồng
CẦU BẤT ĐẮC – góp hồn cho đau khổ.

Tình thế trần ước cầu càng thêm khó
Lánh mặt rồi sao vẫn phải gặp nhau
Chẳng vui lòng mà thêm khổ thêm đau
OÁN TĂNG HỘI – chỉ toàn là bất toại.

Đời giả tạm cuối cùng rồi cũng hoại
Nhưng vì mê nên chấp mãi cái ta
Rồi một ngày cũng bỏ kiếp sa bà
CHẤP NGŨ UẨN – chỉ lòng vòng sanh tử.

Tám điều khổ theo ta trong hành lữ
Bậc trí hiền mau chóng để ngộ ra
Còn kẻ ngu cứ mãi lặn hải hà
Làm nô lệ suốt đời cho ma chủ.

SƯU TẦM 

CHÙM THƠ XUÂN


BÌNH MINH

image

Bình minh lên xua tan đêm tối
Mở mắt nhìn cảnh vật hư vô
Soi lại mình như sương như khói
Bám bụi trần muôn kiếp khổ đau.
Ngọc quý nơi mình ta không thấy
Kho báu đủ đầy mãi không vơi
Trở lại chính mình ta nhận lấy
Rủ bụi trần tất cả hiện ra.


Chánh Bảo Trung

LỖI LẦM


Sống ở đời ai không lầm lỗi
Chỉ có điều biết nhận, sửa lỗi không
Quan trọng hơn do lòng tham, ái
Mọi lỗi lầm thiện, ác chẳng biết phân.

Sống trên đời ai không tham, ái
Chỉ có điều muốn cắt, bỏ hay không
Mọi ái, tham do tâm vọng tưởng
Duyên bóng dáng sáu trần khởi phát sanh.

Cõi ta bà ai không vọng tưởng
Chỉ có điều vọng tưởng có biết không
Mọi vọng tưởng do tâm trí tuệ
Cắt đứt đoạn trừ phiền não hết sanh.

Chánh Bảo Trung

CHÂN KHÔNG


Bản thể Chân không hay sanh muôn pháp
Vạn pháp muôn loài sanh khởi từ tâm
Tâm tánh minh là tánh minh bản giác
Nhận biết rõ ràng tánh giác diệu minh

Vọng tưởng khởi sanh vô minh phiền não
Lục đạo luân hồi tâm pháp chuyển xoay
Vạn pháp hữu tình thức tâm tánh tướng
Nhận thức mê lầm có ngã có nhân...

Biệt nghiệp, cộng nghiệp tạo thành nơi, chốn
Hình dáng tướng mạo rơi vào khác nhau
Thọ, ái, thủ, hữu,  sanh lão bệnh tử 
Phiền não ưu sầu trói buộc khổ đau.

Phật, chúng sinh khác nhau mê hay giác
Chuyển thức mê lầm thành trí giác minh
Thấy biết rõ ràng không hai, không khác
Nhất thể quay về, Tự tánh như như.

Chánh Bảo Trung

HƯƠNG TÂM TRÀ



Đóa tường vân sáng nay vừa nở 
Ướp trà thơm con nhớ đến Thầy 
Nước trong dịu tỏa tròn đầy 
Kính dâng Thầy chút hương bay xa vời 

Nhân duyên khởi trong thời mạc hạ 
Bao tha nhân chờ quả vị thành 
Đất nuôi hạt giống thiện lành 
Đón chờ mưa Pháp cây xanh tươi màu 

Trà tuy đắng vị sâu thấm ngọt 
Tâm như hoa hứng giọt nắng hồng 
Tu như thuyền đổ ngược dòng 
Nếu không tu tiến lạc trong biển đời 

Mượn ý thơ thay lời sám hối 
Gom mây Trời kết nối Nhân Thiên 
Nước dương dập tắt lửa phiền 
Nhà Tâm linh mãi vẹn nguyên tình người 

Cơn sóng dữ qua thời bão tố 
Những gai chông thách đố từng ngày 
An nhiên dưới ánh ban mai 
Nhiếp Tâm quán tưởng Như Lai tỏ tường 

Cô Bạch Vân Nhi

TỰ ĐỘ


Om Ma Ni Pad Mê Hùm
Đâu ai có thể tu dùm cho ai,
Nam Mô Di Đà Như Lai
Nào ai có thể vì ai niệm dùm ?
 
Boong Boong, cốc cốc, bùm bùm..
Chỉ là phương tiện thoát vòng trói trăn
Tâm thức nếu hoài lăng xăng
Ngược xuôi cầu khấn... cũng ngần ấy thôi!
 
Buông tôi, buông ''cái của tôi''
Tự dưng mấy chuyện lôi thôi dọn nhà!
Thở vào ra niệm Di Đà
Ta bà bỗng thấy cõi hoa ngập lòng.
 
THÍCH TÁNH TUỆ

TỰ THA


Đôi khi đường đời chắn lối
Tự mình phải biết vượt qua
Đời chụp vào ta bóng tối
Hãy tự thắp đèn bước ra.
 
Lắm lúc hồn ta nhỏ lệ
Trời.. còn sớm nắng chiều mưa!
Hãy tự lau khô phiền muộn
Tàn Đông, Xuân lại sang mùa
 
Có những ngày vui đã mất
Luyến lưu, tìm được chăng là ?
Hãy tự đối đầu hiện thực
Dù thực trạng đầy xót xa..
 
- Thất bại chưa làm ta khổ
Khổ vì đuổi bóng thành công.
Mất mát không làm xiêu đổ
Đổ,  vì tư tưởng chưa thông!.
 
Thành công, ấy là phương tiện
Mở ra hạnh phúc cho đời.
Hạnh phúc chính là chìa khóa
Sống giữa thăng, trầm.. vẫn vui.
 
Có những nụ cười đã tắt
Tự mình thắp lại bình minh
Thế gian nghĩa tình lạnh ngắt
Tự lòng độ lượng nhân sinh..
 
 Có nhiều điều trong cuộc sống
 Khôn ai giúp được cho mình.
 Người biết tự mình đứng dậy
 Bước về nẻo sáng quang minh..

THÍCH TÁNH TUỆ

SÁNG NAY


Sáng nay sương mù giăng lối
Không gian im bặt tiếng chim
Cỏ cây cúi đầu chờ gió
Ta ngồi nghe nhịp con tim.

Sáng nay mùa đông se lạnh
Mây chờ đón mặt trời lên
Mỉm cười bên chung trà nóng
Tiếng gà gáy sớm buồn tênh.

Sáng nay ngồi nghe mình thở
Nhẹ nhàng từng nhịp vào ra
Một hơi thở ra không lại
Thân này ắt phải đi xa.

Sáng nay nghe tim bày tỏ
Nhờ không khí để nuôi thân
Cái không dưỡng nuôi cái có
Tuyệt vời diệu hữu chân không.

Sáng nay nhìn đàn cá lội
Thấy mình nhẹ giữa dòng trôi
Cá vui vì không tìm nước
Mình vui vì có nụ cười.

Sáng nay một chung trà nóng
Hương thơm quyện tỏa trên tay
Hiên ngoài phương đông hừng đỏ
Mặt trời thật đẹp sáng nay.

SƯU TẦM

Nguồn từ: http://tuvienkhanhan.com/index.php/vuon-quan-am/news/900-sang-nay

TỰ TẠI


Tự tại
Mắt thấy sắc, biết pháp đang là...
Tai nghe âm... Tánh không điên đảo 
Thực tại rõ ràng, Tâm không nghĩ tưởng
Vượt mọi cảnh trần, không dấu.. Chân nhân *
Tự tại lòng ta vui khôn tả
Vướng mắc bụi trần, nghiệp chướng khổ đau
Có bước qua thì ta mới rõ
Ở bên này muôn thuở cũng mê.

Chánh Bảo Trung

*không dấu.. Chân nhân: Là vị tu hành đạo chân chính, không hư ngụy, không có tướng: Ngã , Nhân, Chúng Sinh, Thọ giả. Tướng pháp và tướng phi pháp.

ĐƯỜNG XƯA MÂY TRẮNG


Như đứa con xa trở về nhà
Duyên lành gặp lại bóng hình Cha
Đường xưa mây trắng con theo dấu
Trọn lòng thành kính với thiết tha


Bảy đóa hoa sen nâng bước chân
Vườn Lâm Tỳ Ni, Phật Đản sanh
Vô Ưu gió hát câu chuyện cũ
Cột đá còn lưu tích Thánh Nhân.


Tuyết Sơn vắng vẻ, dáng hư hao 
Sáu năm khó nhọc biết dường bao?
Người luyện miệt mài nhiều phương pháp
Thao thức từng đêm với trăng sao…


Sóng vỗ Ni Liên vẫn rạt rào
Nhắc chuyện người xưa nguyện năm nào
Muốn thoát ngập chìm trong bể khổ
Phải nương hùng lực, chí nguyện cao.


Ngài vẫn ngồi yên cội Bồ Đề
Hào quang phản chiếu, tỉnh cơn mê
Quỳ dưới chân Ngài, con đảnh lễ :
Con đã tới đây, đã trở về!


Con đã về đây với Như Lai
Năm tháng ruổi dong, giấc mộng dài
Ngọc trong chéo áo, lang thang mãi
Sáu nẻo vần xoay, bước lạc loài.


Con đã về đây với Thế Tôn
Bao năm thi thố tưởng rằng khôn
Tranh danh đoạt lợi, tô nhân ngã
Chìm nổi, lênh đênh, khổ dập dồn.


Con đã về đây với Người Cha
Miệng con xưng niệm : Phật Thích Ca
Nhưng Phật chẳng ai xa lạ cả
Tĩnh lặng sáng soi, Phật là Ta.


Vườn Nai Ngài giảng Pháp đầu tiên
Sờ tay vuốt nhẹ chú nai hiền
Tam Bảo từ đây được thành lập
Làm chỗ dựa nương quý vô biên.


Gió vẫn thì thào cây Sa La
Nhắc Người nhập diệt Câu Thi Na
Rồi một mai đây, ai cũng thế
Trở về cát bụi, chấp chi Ta? 


Trần thế bon chen lắm não phiền
Đến nay con hội đủ nhân duyên
Theo dấu Như Lai con góp nhặt
Hành trang cuộc sống ,quý thiêng liêng


Đường xưa mây trắng vẫn còn đây
Con về sống lại với Như Lai
Rồi mai phụng sự, đường muôn nẻo
Soi sáng chúng sinh Đạo nhiệm mầu.


Xứ Phật tình quê, PL 2560
_Thích Đồng Trí_

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

HOA VÀNG THÁNG GIÊNG


Tháng giêng hoa vàng nở
Xứ Ấn ngát lừng hương
Chiều qua đồng hoa cỏ
Nghe nhạc khúc vô thường.

Hoa vì đời tô điểm
Mà không nói một lời.
Ta cứ làm việc thiện
Rồi quên, rồi rong chơi..

Mùa xuân chân bước nhẹ
Lượng đất trời bao la.
Nụ Tâm xuân bừng hé
Cùng vũ trụ chan hòa..

Khi lòng không sầu muộn
Hoa nở nhịp bàn chân.
Bước vỗ về mặt đất
Làm nụ hôn trong ngần.

Nhân gian là Tịnh Độ
Mơ gì trăm năm sau!.
Thân và tâm hội ngộ
Xuân xanh mãi một màu..

Mời bạn về xứ Ấn
Thăm tháng giêng hoa vàng.
Đời nghèo, không vướng bận
Để tâm hồn thênh thang...

THÍCH TÁNH TUỆ


Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2017

MỞ CỬA SỔ


Mở cửa nhìn pháp thân
Đời mầu nhiệm khôn cùng
Lòng dặn lòng tỉnh thức
Dòng nước tâm trong ngần.

 


Quay về chăm sóc lại vườn tâm bằng một bài kệ như thể đó là tiếng gọi của Đức Như Lai. Giúp ta biết sống hạnh phúc trong giây phút hiện tại, tiếng gọi ấy là ước muốn lớn của những ai thao thức sống cho thật đáng sống, sống cho đẹp để khơi mở dòng nước tâm trong ngần đang sẵn có trong mỗi chúng ta.

Làng Mai