Cỏ xanh lấp lánh ánh vàng
Tiếng chim ríu rít gọi đàn ban mai
Người đi từ độ xuân phai
Tôi về ôm giấc mộng dài nghìn năm
Nghe chuông chiều dạ bâng khuâng
Như đưa phiền não vào dần hư không
Tưởng như vừa tỉnh giấc nồng
Bởi lo hẹn lữa nên không lối về
Bao giờ thoát khỏi sông mê
Vô thường chẳng đợi cận kề ngoài sân
Đời người như mộng phù vân
Trải qua bao kiếp trôi lăn bụi trần
Bao giờ dứt sạch nợ nần
TUỆ MINH THÁI
|
Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016
MỘNG PHÙ VÂN
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét