Đã qua rồi thời bé dại thơ ngây
Con chỉ biết Rằm tháng tư Phật đản
Với nô nức tuổi hồn nhiên tươi sáng
Con đến chùa bao lai láng niềm vui
Bước tung tăng qua từng nấc thang đời
Lòng sung sướng rạng ngời trong ánh mắt
Làn gió sớm thổi êm đềm man mát
Chút xạc xào hoa lá ngạt ngào hương
Cùng bạn bè quấn quýt nỗi yêu thương
Chưa lần biết vấn vương niềm sầu khổ
Để hôm nay lần đầu tiên bỡ ngỡ
Chợt nhận ra một thuở đã qua rồi
Nỗi niềm xưa cùng sống lại trong tôi
Với chí nguyện hiến dâng đời xuân trẻ
Mùa Phật đản bỗng dưng thành mới mẻ
Khi con vừa khe khẽ nhận ra đây
Phật đản sanh đâu chỉ ở tháng ngày
Mà ngay chính nơi cõi lòng trong sáng
Sống nhân ái vui cuộc đời thanh thản
Không ưu phiền chán nản nỗi buồn đau
Lấy tình thương khỏa lấp những lo sầu
Mang an lạc khắp tinh cầu hoàn vũ
Bỏ tham sân tập sống đời biết đủ
Giữ gìn lòng không ủ rũ si mê
Hướng tâm hồn theo lối cũ trở về
Khơi ước nguyện của một thời dĩ vãng
Để được thấy trong lòng ta Phật đản
Từ lâu rồi mà ta vẫn không hay!
Nên suốt đời ôm giấc mộng u hoài
Tìm hạnh phúc nơi bên ngoài thực tại
Bây giờ đây hãy bắt đầu sống lại
Với cội nguồn của nhân ái chan hòa
Noi gương lành đấng từ phụ Thích ca
Mừng Phật đản trong ta từng giây phút./.
Tâm Chơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét