Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2016
Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2016
Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016
NIỆM TU
Phật Pháp nhiệm mầu độ chúng sinh,
Hương đàm tỏa ngát thấm duyên lành..
Thuyền xuôi bát nhã tâm vô úy,
Nghiệp khởi đại bi dục bất tranh.
Chánh niệm chuyên trì mong chứng quả,
Bồ đề kiên cố nguyện viên thành.
Luân hồi muôn kiếp... còn vay trả,
Tỉnh giấc Nam Kha khéo giật mình.
Houston, mùa An cư Kiết hạ
PL.2557 - DL.2013
Tâm-Hoà Nguyễn-văn-Hạ
Thứ Năm, 6 tháng 10, 2016
TÂM TỪ
Hãy lắng nghe nghĩa sâu lý Đạo
Hiểu và Thương kiến tạo tình người
Hoa kia khoe sắc thắm tươi
Phai tàn rồi cũng rụng rơi lìa cành
Dụng ái ngữ khởi sanh duyên thuận
Nghiệp theo ta bất luận trẻ già
Thế nhân trong cõi ta bà
Trôi lăn sinh tử hà sa luân trầm
Những thị phi mê lầm buông bỏ
Mối oan khiên lớn nhỏ giải trừ
Dưỡng nuôi hạt giống nhân từ
Hoa bi trổ quả thật hư tỏ tường
CÔ BẠCH VÂN NHI
CHUÔNG NGÂN
Chuông vang cho bóng nguyệt trầm
Người đang lạc bước thức tâm quay về
Thanh âm giữa chốn sơn khê
Lá rừng xào xạc tư bề gió reo
Thế gian hai chữ giàu nghèo
Hồi chuông cảnh tỉnh ngân theo dòng đời
Lệ khô biến đổi nụ cười
Màu mây trắng vẫn trên Trời thanh cao
Mong sao nổi khổ niềm đau
Mỗi ngày chuyển hóa với bao an lành
Mặc dù nghiệp lực mong manh
Hành trì Chánh Pháp chóng thành quả duyên...
CÔ BẠCH VÂN NHI
CẢNH NHÀN
Gió thổi thanh trúc xanh xào xạc
Chim véo von tự gác Thiên thai
Lòng ta chẳng bận bi ai
Lấy non làm cảnh mây bay làm nhà
Hỡi khách tục nay đà đến lúc
Buổi thu vàng nhánh cúc tàn hoa
Sớm hôm ẩn dật rừng già
Tránh vòng điên đảo phong ba cõi trần
Nhìn sơn dã tâm thần thơi thới
Ngẫm suy điều danh lợi tình người
Ngược xuôi trong những khóc cười
Xuống lên lăn lóc trong đời trầm luân
Bầu vũ trụ bao lần biến đổi
Chốn bụi hồng nhiều nổi đắng cay
Tìm về nương tựa Như Lai
Nhân sinh một kiếp trả vay như thường ...
CÁT BỤI VỀ ĐÂU?
Từ cát bụi bao giờ vướng bận ?
Đôi chân trần ta vẫn bước đi
Tướng tùy tâm chuyển uy nghi
Lắng lòng cảm nhận thức chi tạo thành ?
Bầu vũ trụ Trời xanh mây trắng
Bóng hoàng hôn chờ nắng chìm sâu
Thoáng trông đời tựa bóng câu
Qua trang sử mới giọt sầu còn in
Bút khô mực còn gìn được chữ
Lệ cạn dòng ái ngữ chưa phai
Vượt qua biển khổ bi ai
Tìm trong Pháp lạc Như Lai chân thường ...
CÔ BẠCH VÂN NHI
TƯ DUY SANH TỬ
Người Biết Sống tâm không vọng tưởng
Giữa đời thường hay ngưỡng Thiền môn
Buồn đau kịp lúc vùi chôn
Quên đi quá khứ chẳng bôn ba nhiều
Người Biết Sống thương yêu nhân loại
Cuộc hồng trần đi lại thản nhiên
Gắng công tu tập tinh chuyên
Tùy theo duyên nghiệp hiện tiền trả vay
Người Biết Sống không hoài danh lợi
Dòng thời gian đâu đợi tử sanh
Lá vàng tuy đã lìa cành
Thân cây vững chải tạo thành lộc non
Người Biết Sống thân còn sứ mạng
Gieo nhân lành ruộng cạn đồng sâu
Giúp người bớt khổ vơi sầu
Đó là ý sống tròn câu nghĩa tình...
CÔ BẠCH VÂN NHI
HƯƠNG TÂM TRÀ
Đóa tường vân sáng nay vừa nở
Ướp trà thơm con nhớ đến Thầy
Nước trong dịu tỏa tròn đầy
Kính dâng Thầy chút hương bay xa vời
Nhân duyên khởi trong thời mạc hạ
Bao tha nhân chờ quả vị thành
Đất nuôi hạt giống thiện lành
Đón chờ mưa Pháp cây xanh tươi màu
Trà tuy đắng vị sâu thấm ngọt
Tâm như hoa hứng giọt nắng hồng
Tu như thuyền đổ ngược giòng
Nếu không tu tiến lạc trong biển đời
Mượn ý thơ thay lời sám hối
Gom mây Trời kết nối Nhân Thiên
Nước dương dập tắt lửa phiền
Nhà Tâm linh mãi vẹn nguyên tình người
Cơn sóng dữ qua thời bão tố
Những gai chông thách đố từng ngày
An nhiên dưới ánh ban mai
Nhiếp Tâm quán tưởng Như Lai tỏ tường
CÔ BẠCH VÂN NHI
HƯƠNG TỪ GIỚI HẠNH
Bầu vũ trụ còn xoay bốn hướng
Chuyển Pháp luân nghiệp chướng tuần hoàn
Đạo tâm nương ánh hào quang
Nhân hòa từ ái dẫn đàng nhiêu sinh
Trong vạn vật hữu tình muôn loại
Nghiệp dữ lành đều phải trải qua
Giữ cho khẩu ý giao hòa
Dù cho sân hận hóa ra khiêm nhường
Bụi với cát trên đường vấn bước
Bám theo chân uế trược hằng ngày
Mượn dòng nước rửa sạch thay
Hành trình thanh thản chẳng vay nợ đời
Sự thành bại do nơi duyên khởi
Công đức nhờ trì giới tinh chuyên
Một lòng giải nổi ưu phiền
Muôn điều Phật sự hiện tiền tròn vuông
Chữ lợi danh như tuồng hát diễn
Đóng vai trò cống hiến chúng sanh
Đền ơn Thầy Tổ phụng hành
Trọn đời vì Đạo tín thành chân tu ...
CÔ BẠCH VÂN NHI
VƯỜN THIỀN HOA ĐẠO
Vườn Thiền gieo hạt từ Tâm
Mùa thương hoa Đạo hương trầm lan xa
Biển ân sâu lắng ái hà
Nguồn mưa Pháp lạc chan hòa cội xưa
Hạ vàng sợi nắng đong đưa
Nụ đời trăm sắc cũng vừa nở tươi
Sống trong hi vọng tình người
Ơn Thầy nghĩa bạn rạng ngời buồng tim
Cuồng phong nay đã lặng im
Một vầng mây trắng đi tìm Trời xanh
Thoáng trông chiếc bóng lợi danh
Tan như bọt nước mong manh giữa dòng
CÔ BẠCH VÂN NHI
CẢM TÁC TỰ THÁN
Giọt mưa trên lá lung linh
Một cơn gió nhẹ tử sinh thoáng về
Lên non vùi hạt Bồ Đề
Bụi hồng bỏ lại tư bề lao xao
Núi kia xanh thẳm một màu
Bầu Trời mây trằng thanh cao thuở nào
Đời là một giấc chiêm bao
Quay đầu nhìn lại bóng chao nghiêng hình
Quán Thân thấy rõ chính mình
Quán Tâm tìm ánh Quang minh Nhiệm mầu
Đạo cho lý giải thâm sâu
Pháp truyền khắp cõi bể dâu ta bà
Chúng sanh tu tập giao hòa
Thuận lòng bá tánh hằng sa thảy đồng
Đôi bờ nước chảy xuôi giòng
Đổ ra biển lớn trăm sông chung nguồn
Rủi may trong sự vui buồn
Ai người còn mất tâm luôn như thường
Trước sau cũng một con đường
Luân hồi mãi mãi một phương thăng trầm
Bánh xe chuyển hóa ngàn năm
Càn khôn vũ trụ vạn tầm Nhân Thiên
Nhiếp Tâm buông bỏ ưu phiền
Bên cầu Giác ngộ như nhiên đón chờ ...
CÔ BẠCH VÂN NHI
TÂM - NGỌC
Người ta gọi Ngọc là đá quýNhờ bàn tay tuyệt kỷ nghệ nhânCho nên đá mới hóa thânThành viên Ngọc sáng trong ngần tinh khôiNgọc không giử cái tôi hoàn hảoNgọc lu mờ Tâm bảo đừng loCó Tâm nên Ngọc tròn voKhông e sứt mẻ không dò bụi thanTâm sẵn có cung đàn lỗi lạcRéo rắt vang khúc nhạc tương cầuTâm chia sớt nổi buồn sâuCho màu Ngọc biếc đến đâu cũng ngờiTâm biết được dùng lời ái ngửTạo cho đời vui chữ bình-anÐường xa Ngọc cứ ngở ngàngNhờ Tâm dẩn tới địa đàng tình thươngNơi xứ lạ bốn phương chung mộtDo nhân duyên tươi tốt gieo trồngÐèn Tâm soi ngỏ hiệp đồngNgọc xin tỏa chiếu tấm lòng cố triNgọc cũng có đôi khi rơi rớtTâm vẹn nguyên không rớt không rơiMặc cho thế sự đổi dờiNgọc đây Tâm đó chẳng rời niềm tin.
CÔ BẠCH VÂN NHi
GIÁC NGỘ
Con đã về đây hỡi Thế Tôn
Đau thương - hờn giận- ngập trong hồn
Về đây con nghe lời phật dạy
Tâm nguyện..phát lòng bao ý ngôn..
Con đã về đây với khói hương
Tâm thành giác ngộ đạo - chân - nương
Một lòng khấn nguyện ơn tam bảo
Sống trọn cuộc đời nếp yêu thương.!
Kính cẩn nghiêng mình đức Thế Tôn
Trần gian nghiệp chướng - thiết tha - buồn
Nghe kinh thấu hiểu đời như mộng
Giác ngộ tâm kinh khổ - lụy-hờn..
Dưới cội bồ đề tán lá sung
Ai ơi chiếc lá đẹp vô cùng
Thôi sân si - giận - đời khô rụng
Giác ngộ..tâm mình... nhẹ ung dung..
Đau thương - hờn giận- ngập trong hồn
Về đây con nghe lời phật dạy
Tâm nguyện..phát lòng bao ý ngôn..
Con đã về đây với khói hương
Tâm thành giác ngộ đạo - chân - nương
Một lòng khấn nguyện ơn tam bảo
Sống trọn cuộc đời nếp yêu thương.!
Kính cẩn nghiêng mình đức Thế Tôn
Trần gian nghiệp chướng - thiết tha - buồn
Nghe kinh thấu hiểu đời như mộng
Giác ngộ tâm kinh khổ - lụy-hờn..
Dưới cội bồ đề tán lá sung
Ai ơi chiếc lá đẹp vô cùng
Thôi sân si - giận - đời khô rụng
Giác ngộ..tâm mình... nhẹ ung dung..
_Thuận Thảo_
Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016
MIỆNG THOẢNG HƯƠNG SEN
Ít nói cho lòng được tịnh thanh
Cho tâm hoa nở đóa sen lành.
Nhiều lời, lắm lỗi, đa phiền não
Bao nhiêu rối rắm mãi vây quanh.
Ít nói quay về với tự tâm
Nương theo hơi thở niệm Phật thầm.
Sáu cửa cài then, phòng hộ ý
Tỉnh thức từng giây, dứt lỗi lầm.
Ít nói cho đời bớt nhiễu nhương...
Chỉ cần im lặng trải tình thương,
Gìn Thân, Miệng, Ý như gìn ngọc
Hoa Từ, trái Huệ tự thơm hương.
Ít nói, không là câm nín đâu!
Cốt là ý nghĩa chẳng nhiều câu.
Một lời đem lại nhiều an lạc
Hơn cả ngàn muôn.. rộn ý sầu.
Ít nói tâm rền tiếng Phật âm
Lắng nghe an tịnh thoát mê lầm.
Con nguyện vuông tròn câu Chánh Ngữ
Thắp đèn Tuệ Giác rạng trong tâm.
Thích Tánh Tuệ
VỀ ĐÂU ?
Trần gian như thể cuộc rong chơi,
Vạn ngã về đâu gốc chẳng rời.
Bao kiếp lang thang qua khắp nẻo,
Nhiều năm lăn lộn đến cùng nơi.
Hiểu ra lối khổ tìm nguồn đạo,
Biết được đường mê thấu cõi đời.
Vượt thoát trầm luân nương pháp Phật,
Công phu tinh tấn nguyện không lơi.
SƯU TẦM
KIẾP HƯ VÂN
Mới đó đà sang đến tháng Mười
Dòng đời cứ thế lẹ làng trôi
Ngày đi đêm tới không dừng nghỉ
Lưu dấu tàn phai trên mắt, môi.
Mới đó màu hoa nhạt úa rồi!
Tiếng cười tao ngộ.. chợt xa xôi.
Hân hoan, phiền muộn.. vời theo gió
Quyện áng mây thu dạt cuối trời.
Ta đến nơi đây ắt vạn lần ?
Mộng gì.. rồi cũng hóa hư vân
Nằm mơ quán trọ thành quê cũ
Nên trót vương mang lắm nợ nần.
- Sáng nay sờ sững nghe tin bạn
Đi vội, chưa chào giả biệt nhau
Hôm qua vừa gặp lời chưa cạn
Tháng Mười.. sao rớt giọt mưa ngâu!
Mới đó người đi, giấc mộng tàn
Vô thường hoài gõ nhịp nhân gian..
Bôn ba, tất bật rồi.. sương khói
Vạn sự vùi quên dưới mộ vàng.
Mới đó, nhìn gương tóc đã phai
Thôi chừ buông xuống.. nhẹ hai vai
Ta về kẻo chậm hoàng hôn xuống
Lỡ chuyến đò ngang khóc hận hoài..
THÍCH TÁNH TUỆ
Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016
SỐNG TRỌN NIỀM THƯƠNG
Vì đời.. thoáng chốc đã hư vô
Âu lo, toan tính.. lòng thêm nặng
Lặng ngắm Thu vàng bao lá thơ !..
Cứ sống và thương trọn một ngày
Ánh nhìn độ lượng khắp quanh đây
Những điều to tát chưa làm được
Việc nhỏ hết lòng cũng quí thay!
- Gặp gỡ trong đời một chữ duyên
Trân trọng bên nhau phút hiện tiền
Người đến, ân cần cho hết dạ
Người về, thôi vướng bận niềm riêng.
Cứ sống và thương vẹn tấm lòng
Dẫu người cô phụ bước sang sông
Dù hoa kia chẳng vì ta nở..
Sống không mong.. suối chảy ngược dòng.
Hãy sống sao cho trọn kiếp người
Vui buồn, thành bại.. cũng qua thôi!
Xuân xôn xao lá.. chờ Thu rụng
Sống đề thương cùng, sống thảnh thơi!
-THÍCH TÁNH TUỆ-
Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2016
SỐNG
THUYỀN TRÍ HUỆ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)