Người Biết Sống tâm không vọng tưởng
Giữa đời thường hay ngưỡng Thiền môn
Buồn đau kịp lúc vùi chôn
Quên đi quá khứ chẳng bôn ba nhiều
Người Biết Sống thương yêu nhân loại
Cuộc hồng trần đi lại thản nhiên
Gắng công tu tập tinh chuyên
Tùy theo duyên nghiệp hiện tiền trả vay
Người Biết Sống không hoài danh lợi
Dòng thời gian đâu đợi tử sanh
Lá vàng tuy đã lìa cành
Thân cây vững chải tạo thành lộc non
Người Biết Sống thân còn sứ mạng
Gieo nhân lành ruộng cạn đồng sâu
Giúp người bớt khổ vơi sầu
Đó là ý sống tròn câu nghĩa tình...
CÔ BẠCH VÂN NHI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét