PHƯỚC HUỆ SONG TU

 


Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2017

NHỮNG BÌNH MINH HẠNH PHÚC



Nếu buổi sáng nay thức dậy
Thấy còn khỏe mạnh, bình an
Giữa cuộc đời đầy bịnh tật
Phước hơn nhiều người thế gian.

Nếu buổi sáng nay thức dậy
Đất trời quanh đãng, tịnh thanh
Chắp tay niệm tình cuộc sống
Vì thanh bình không chiến tranh.. 

Nếu buổi sáng nay thức dậy
Mở mắt chậm nhìn chung quanh
Cha mẹ, anh em.. còn đó.
Đời ta may mắn, phước lành.

Nếu buổi sáng nay thức dậy
Hè phố bao người nằm co
Lặng gửi tình thương đến họ
Tạ Ơn đời, ta ấm no!

Nếu buổi sáng nay thức dậy
Dòng người vội vã, ngược xuôi
Ta sống nhẹ nhàng, an tịnh
Biết đủ nên nghèo vẫn vui.

Nếu buổi sáng nay thức dậy
Quên hết hận sầu - thứ tha ..
Soi gương thấy Ngài Di Lặc
Nơi nụ cười ta đang là . 

Nếu buổi sáng nay thức dậy
Nghe người khuất núi, lìa xa.
Cảm ơn mình còn hơi thở
Sống đẹp hơn ngày hôm qua.

THÍCH TÁNH TUỆ

Thứ Năm, 30 tháng 3, 2017

Lời nguyện cầu buổi sáng dành cho trẻ


Chỉ khi con, em của bạn có ĐẠO ĐỨC, là người tốt thì bạn mới được AN NHÀN cả hiện tại và lúc tuổi già. Bạn hãy quan trọng đạo đức của con hơn là tài năng. Đạo đức là NHÂN của tài năng. Hãy cho con của bạn đọc bài này mỗi ngày, bạn sẽ có con ngoan và giỏi, không uổng công một đời vất vả chăm lo.

Thành tâm qùy dưới Phật đài
Cúi đầu lạy Phật đón ngày mới sang
Phật đà từ ái nghiêm trang
Cha lành của khắp mười phương vạn loài

Xin nghe con trẻ tỏ bày
Lời cầu nguyện của kiếp này kiếp sau
Trước là cha mẹ ơn sâu
Được nhiều phước đức sống lâu tuổi trời

Ông bà tiên tổ nhiều đời
An vui cõi Phật thảnh thơi tu hành
Xin cho thế giới thanh bình
Ai ai cũng sống hiền lành với nhau

Thầy cô vất vả công lao
Mong sao sẽ được phước cao đức dày
Còn con xin nguyện từ đây
Siêng năng học tập để ngày lớn khôn

Đáp đền cha mẹ công ơn
Đắp xây thế giới đẹp hơn bây giờ
Hôm nay con trẻ dại khờ
Biết bao mơ ước còn chờ mai sau

Nguyện trên ơn Phật nhiệm mầu
Cho con trí tuệ hiểu sâu mọi điều
Cho lòng con biết thương yêu
Để con giúp đỡ được nhiều tha nhân

Cho con lễ độ ân cần
Biết nhường kính với kẻ gần người xa
Từng ngày cuộc sống đi qua
Xin cây đạo đức nở hoa trong lòng

Đôi điều con trẻ ước mong
Cúi xin đức Phật cảm thông độ trì.


Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
TT THÍCH CHÂN QUANG


TẠ ƠN


Cảm ơn đời cho ta nhiều ưu đãi
Được làm người với đầy đủ lục căn
Được yêu thương đồng cảm mỗi khi cần
Xin biết đủ, sống đời không sân hận.

Cảm ơn đời khi ta đang lành lặn
Ở ngoài kia bao số phận không may
Phải đương đầu với khốn khó từng ngày
Họ vẫn sống và..  cảm ơn sự sống.

Cảm ơn đời, xin cho là vọng ước
Mỗi một ngày tâm rộng đón chờ nhau.
Tạ ơn Người sanh ra và nuôi dưỡng
Ân đức này không thể đổi kim ngân

Nguyện lấy tâm giữ hiếu đạo vuông tròn
Biết lấy tình nghĩa lễ.. sống với nhau.
Cám ơn Người cho con nhiều hiểu biết
Sống cuộc đời kiến thức sự nghiệp, danh

Nguyện lấy thân cống hiến xã hội cần.
Cám ơn Người dìu con qua đêm tối
Vượt mê lầm khổ não sầu tơ vương
Nguyện lấy tâm buông sạch những ưu phiền.

Tạ ơn Người cho con được phương hướng
Thoát luân hồi nghiệp chướng, lão tử sanh
Tạ ơn đời cho con được hiện có
Lấy thân này để chuyển hóa khổ đau.

CHÁNH BẢO TRUNG

ÂN



Vạn kiếp huân tu đến cõi này,
Gặp Thầy, Cha mẹ, quả duyên may.
Nỗi trôi xiêu lạc đời vô định.
Chẳng gặp ân này khổ lắm thay!

Đạo hạnh long lanh với sắc vàng,

Một ngày khai mở đã sang trang,
Tâm từ đánh thức rời chấp ngã,
 Buông bỏ  nhẹ nhàng những gánh quang.

Xóa hết sương mờ hiện ánh mai,

Nghĩa nặng theo con nối bước dài,
Tâm mê chấp chặt Thầy khai sáng,
Hiểu được đạo tình thật khó phai.


Khập khiễng trong đời được bước xa,
Như vườn xuân thắm có ngàn hoa.
Long lanh khởi sắc theo ngày mới.
Tinh tấn đêm ngày sẽ vượt qua.

Lấp bằng biển ái vốn sâu dày,

Tát cạn sông mê chính chốn này.
Nương Thầy nương Pháp luôn gìn giữ,
Mõ sớm chuông khuya tánh lặng bày.


Gập đầu cúi lạy Đạo Tràng đây,

Tứ chúng hòa an tụ phước dày,
Lũy kiếp nổi trôi cùng hội ngộ,
Duyên may chẳng lỡ chóng qua ngay.


Ân Phật, ân Pháp, ân tất cả…

Già Lam nương tựa chẳng vì ta.
Từ bi hỷ xả niềm an lạc.
Tinh tấn đêm ngày chẳng ngại xa.


Đạo mầu huyền diệu mãi lan xa,

Khấn nguyện chúng sinh sớm nhận ra,
Đích thị Bồ Đề cây đạo lớn,
Cành sum lá thắm trổ ngàn hoa.


                                  Minh Đạo

NHÂN DUYÊN


Nợ đời duyên đạo dung thông
Lòng luôn thanh thản sắc không như thường
Cuộc đời có những tư lương
Mất còn phó mặc con đường tử sinh
 
 Đến thì vay mượn chân tình
Khi đi vẫn giữ niềm tin chinh mình
Công phu chuyên niệm tâm kinh 
Tìm trong cảnh giới yên bình nương thân 
 
Bạch Vân Nhi

NHẸ BƯỚC QUAY VỀ




Đời lắm nỗi ưu phiền
Nhiều lo toan vất vả
Trách nhiệm chẳng thể quên
Lắm khi lao đao quá.

Nhiều khổ ải kinh qua
Tránh bon chen cũng mệt
Hết trẻ cũng chưa già
Bao giờ buồn mới hết ?
*
Ngẫm lại : buồn chẳng hết
Nên quay về tĩnh tâm
Tìm cách mà chữa bệnh
Cho hồn mình lạc an

Mỗi ngày dành thời gian
Ngồi thiền trong yên lặng
Hương trà, sen thơm ngát
Nâng chén lòng nhẹ bâng

Buông tham, sân, si dần
Làm những việc thiện nhân
Miệng nói lời chân thật
Ý niệm luôn thẳng ngay

Ngày ba bữa cơm chay
Giản đơn mà thanh tịnh
Chốn già lam ra vào
Nhớ ý kệ, nghĩa kinh

Làm theo lời Phật dạy
Tinh tấn, siêng thực hành
Nhẹ nhàng, lòng thanh thản
Tâm lành, tướng hảo sanh


Ta tìm trong lặng thinh
Nghe tâm mình lên tiếng
Cõi chân như có mình
Hạnh phúc nào hơn thế!
*
Chỉ một nơi quay về
Ta thong dong nhẹ bước
Tỉnh giác, bỏ chốn mê
Tây phương hiện trong đời...


TÂM NGUYÊN

VÔ THƯỜNG CÁT BỤI


Ai chẳng muốn níu thời gian chậm lại
Để hoài mong sống mãi tuổi đôi mươi
Luôn ước ao vui vẻ nở nụ cười
Ôi thật đẹp ! Một kiếp người miên viễn

Nhưng nào được bởi đời đầy vạn biến
Tháng ngày trôi dịch chuyển kiếp sinh tồn
Khiến bao người chạm mặt cuối hoàng hôn
Mới sực tỉnh, ôi đâu còn kịp nữa

Ai biết lúc vô thường khơi ánh lửa
Là tàn canh, phải khép cửa hạ màn
Bao oai hùng chợt tắt giữa u quan
Bằng nhau cả, nơi muôn ngàn lịm đắng

Người thương ơi có còn nhớ ta chăng
Khi hai nửa vầng trăng kia chia cách
Bao yêu thương ngỡ hòa chung huyết mạch
Không đễ gì ai tách được đôi ta

Nhưng ngờ đâu chỉ trong một sát na
Đẩy hai mảnh đời chia xa vĩnh viễn
Ôi thật khiếp ! Cái dòng đời vạn biến
Vui hóa buồn, sum họp bỗng chia ly

Ai nghẹn ngào khóc ngất tiễn người đi
Về mộ địa lạnh lẽo buồn thi thiết
Ai phút cuối chưa kịp lời chia biệt
Đã vội vàng về thế giới xa xăm

Ôi cuộc đời gói trọn được bao năm ?
Rồi chợt tắt về nằm cùng cát bụi
Thức bơ vơ lẻ loi trong buồn tủi
Nghiệp dẫn đường rong ruổi nẻo trầm luân...
-----
Đỗ Đình Thắng
Viết dịp viếng nghĩa trang
Q. Nam 2015

Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2017

Ở CHỐN TRẦN GIAN


Làm người ở chốn trần ai
Thân tâm khẩu ý hình hài giống nhau
Cũng nhiều chấp trước vọng sau
Đêm ngày toan tính mưu cầu lợi danh.


Cả đời ra sức giật giành
Khiến buồn vui với bại thành sóng đôi
Lắm người sống kiểu đãi bôi
Miễn sao tài lợi sinh sôi về mình.

Nhiều người mặc sự nhục vinh
Bán danh cầu lợi bỏ tình thân sơ
Đâu hay đời chẳng như mơ
Bể dâu phủ xuống trôi bờ hoại tan.

Trăm năm phú cũng như hàn
Giấc miên trường gọi đâu màng được chi
Lộ trình thiên lý người đi
Khai sinh kết tử có gì khác nhau ?

Cớ sao tranh tước giành hầu
Lao tâm tổn trí vọng cầu phù hoa 
Cõi đời muôn nẻo người qua
Chọn sai lối rẽ là xa xót lòng.
Đỗ Đình Thắng

SỐNG


Sống nên biết mình là ai
Đừng làm cha mẹ, đêm dài âu lo.
Sống nên có nhận có cho
Người cho người nhận, nào lo thiệt thòi.

Sống nên bỏ thói đua đòi
Chạy theo vật chất, sầu lo đêm ngày.
Sống nên tạo công đức dày
Cho con cho cháu, sau này hưởng lây.

Sống nên thấy khổ giúp ngay
Tâm luôn hướng thiện, nạn tai giải trừ.
Sống nên rộng lượng nhân từ
Vị tha tất cả, thói hư người đời.

Sống nên đạp đất đội trời
Hiên ngang khí phách, một đời sạch trong.
Sống nên ăn ở một lòng
Ăn ngay nói thẳng, chẳng vòng chẳng vo.

Sống nên phân biệt chánh tà
Tránh xa người xấu, mới là người khôn.
Sống nên nhỏ tiếng ôn tồn
Đừng nên quát mắng, cho hồn thảnh thơi.

Sống nên có làm có chơi
Đừng nên mê ngủ, chơi bời thâu đêm.

SƯU TẦM 

Thứ Bảy, 18 tháng 3, 2017

MÊ - NGỘ



Hít vào lại thở ra...
Đường về quá đỗi xa
Trước mặt khoảng trời sáng,
Sau lưng bóng chiều tà.

Từng ngày mãi dần qua,
Hoàng hôn chim về tổ.
Lặng yên rồi chìm đắm.
Lẩn thẩn một mình ta.

Sinh ra rồi già chết,
Luẩn quẩn một vòng đời.
Sinh tồn cùng hoại diệt,
Biết bao giờ được ngơi.

Gốc rễ và cội nguồn.
Vô định rồi lang thang,
Chân xiêu cùng gối mỏi,
Kiếp người vẫn dở dang.

Trải qua bao hoạn nạn,
Nghiệp chướng quá sâu dày.
Đi qua rồi để lại,
Cứ thế mãi vòng quay.

Tâm mê theo lối cũ,
Bám chặt đã lâu ngày.
Gập ghềnh nhiều chướng ngại,
Tinh tấn nguyện đổi thay.

Hôm nay lại gặp đây,
Thế gian quả là vậy,
Tùy duyên mà động tĩnh.
Tâm sáng sẽ hiện bày.

Phật dạy hãy buông ra,
Buộc tâm từng sát na.
Nương pháp về chốn cũ,
An lạc cõi Ta bà.

Nguyện đời bớt gian nan,
Luân hồi theo nghiệp chướng,
Chúng sinh đều ngộ thấu,
Lệ đẫm bớt tuôn tràn.

Bát Nhã hằng tỏa chiếu,
Pháp tánh khắp đất trời,
Thanh tịnh cùng mầu nhiệm.
Xóa sạch những kiếp đời.

                                Minh Đạo

QUÊN


Tại sao trăn trở đêm dài?
Tại sao ấm ức khóc hoài không nguôi?
Tại sao cuộc sống chẳng vui?
Tại sao day dứt ngậm ngùi không yên?

Thôi đừng chấp nữa thêm phiền
Xưa nay tan hợp là duyên thôi mà.
Thôi đừng kỳ vọng người ta
Cuộc đời đâu phải như là bức tranh?

Bầu trời có lúc trong xanh
Có khi xám xịt, đầu gành bão giông.
Thôi thì hết đợi hết trông
Khi mà ảo vọng đã không tựu thành.

Ham chi chung đỉnh công danh?
Ba chìm bảy nổi tranh giành nhọc thân.
Ham chi một chút lợi gần?
Quên câu đạo nghĩa, tình thân không còn.
Quên đi lời hứa sắt son
Cuốn theo chiều gió, người còn nhớ đâu?

Nhớ chi khắc khoải âu sầu?
Đã ngoài tay với, chấp lâu hại mình.
Quên đi lời nói chê khinh
Chuyện ta – ta biết, phận mình – mình lo.
Nhân phẩm nào phải ban cho?
Niềm vui tự có, đâu chờ ai mang?

Cuộc đời dâu bể trái ngang
Làm người phải chịu, trách than được gì?
Nhớ nhiều ấm ức sân si
Hại thân, hại não, ích gì cho ai?

Lời nói như gió ngang tai
Hình dung như thể bóng mây ngang trời.
Đắng cay cũng cảm ơn đời
Vui buồn là chuyện kiếp người trăm năm.
Miễn là không thẹn tự thân
Miễn là không mất niềm tin nơi mình.
Miễn là sau trước trọn tình
Nam Kha giấc mộng, hư vinh bọt bèo.

Đừng buồn vì phận mình nghèo
Không dùng thủ đoạn, chạy theo đồng tiền.
Đừng buồn kém phước vô duyên
Gieo mầm chờ quả, trổ liền được sao?

Quên đi thế sự xôn xao
Nếu dễ lay động, làm sao yên mình?
Quên danh, quên lợi, quên tình
Quên trách, quên giận, quên khinh, quên người…
Đa mang tâm sự kém tươi
Nhẹ nhàng, Ta nở nụ cười thênh thang….

Rằm tháng Hai, Đinh Dậu (12/03/2017)
_Thích Đồng Trí_