PHƯỚC HUỆ SONG TU

 


Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

NHỮNG CÂU THƠ THIỀN ĐẦY Ý NGHĨA




Gươm trí tuệ đoạn diệt tham, sân, si
Dứt phiền não, trường kỳ tâm an lạc
Quãng Tựu



Người ngồi hong nắng lặng thinh
Hong kinh vô tự hong tình vô ngôn
Chúc Mai



 Trăm năm trước thì ta chưa gặp
Trăm năm sau biết gặp lại không
Cuộc đời sắc sắc không không
Thôi thì hãy sống hết lòng với nhau
Thanh Sơn



 Còn gặp nhau thì hãy cứ vui 
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời
Hỷ Khương



Ta yêu mến trần gian này mãi mãi
Vì nơi đây ta có cả vui sầu
Bùi Giáng



Trần gian là cõi đi về 
Tranh đua danh lợi não nề tấm thân
Một mai nhắm mắt lìa trần 
Công hầu khanh tướng tan dần theo tro
Kim Liên



Không đau khổ lấy gì làm chất liệu
Không lang thang đâu biết gió mưa nhiều
Không trôi nổi lấy gì thi vị hóa
không lầm than đâu biết chuyện con người
Nhất Phương



Sống không giận, không hờn, không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai
Sống an hòa với những người chung sống
Thích Chân Quang




Có không còn mất chẳng bận lòng
Yêu ghét được thua chẳng ngóng trông
Mở rộng tâm ra lòng thanh thản
An vui tự tại dạ thong dong.
Thanh Sơn



Có gì đẹp trong đời hơn thế
Người yêu người sống để yêu nhau
Giác Vinh



Xuân đi hoa vẫn nở 
Xuân ở hoa vẫn rơi
Bận lòng chi rơi nở
Tự tại thả thuyền chơi
Thích Thông Bửu



Có thì có tự mảy may
Không thì cả thế gian này cũng không
Kìa xem bóng nguyệt dòng sông 
Ai hay không có có không thế nào
Đạo Hạnh Thiền sư



Yêu ghét ta chẳng bận lòng
Duỗi chân nằm ngủ thong dong bên đời
Thanh Sơn




Tìm mây mây ngủ trên ngàn
Tìm trăng trăng lặn giữa làn sóng xanh
Tìm ta ta cứ loanh quanh
Không tìm ta bỗng thấy chân diệu thiền
Hư Trúc




Nếu ai bảo đường đời là hoa gấm
Xin chối từ kẻo ấy lắm chông gai
Đời cay đắng bao kẻ cứ miệt mài
Cố xây đắp lâu đài trên ảo vọng
Ni sư Chơn Trí



Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai
Thiền Sư Mãn Giác



 Mới hay suy thịnh cuộc đời
Thịnh suy như giọt sương rơi đầu cành
Thiền sư Vạn Hạnh




Khi tôi nằm xuống…
Những gì tôi xài thì đã mất,
Những gì tôi để lại thì người khác xài …
Tôi chỉ đem theo được những gì tôi đã cho …



Danh lợi chung quy trò huyễn hóa
Sắc tài thôi cũng bóng chiều qua
Sư trưởng Nhơn Thanh



Ta đã biết trần gian là cõi tạm
Sao vẫn còn vương vấn bã lợi danh
Thanh Sơn



Trèo lên đầu núi gỡ mây
Ra sông múc ánh trăng lay giữa dòng
Núi là núi sông là sông
Thiền là một tách trà nồng trên tay

SƯU TẦM TỪ TRANG THI PHÁP

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét