PHƯỚC HUỆ SONG TU

 


Thứ Tư, 9 tháng 11, 2016

VÔ THƯỜNG




Trong đời ta biết bao lần lầm lỗi


Trôi qua rồi mới thấy xót đau
Lỗi lầm nào có giống chi nhau

Nước qua cầu ta đưa tay vớt lại
Trong đời ta biết bao lần khờ dại

Biết khi nào đi lại đường xưa
Vô thường ta học hết hay chưa

Thay đổi nắng mưa ta chưa hiểu hết
Từ sinh ra cho đến khi già chết

Vẫn học hoài học mãi người ơi
Học làm sao hiểu hết cuộc đời

Khi vô thường vẫn luôn thay đổi
Biết bao lần đời ta trôi nổi

Trong khổ đau ta hiểu được người
Trong nụ cười ta hiểu đến đi

Ôm làm gì ? tiếc để làm chi ?
Sân si tâm nặng Từ Bi hao mòn

Hơn thua được mất có thường còn
Một cơn gió nhẹ héo mòn lặng im

Mất rồi đâu dễ kiếm tìm
Kiếp người đã tận luân hồi nỗi trôi

Tìm đâu nhọc mệt xa xôi
Quay về an trú nỗi trôi đâu còn

Có tu có sửa nghiệp mòn
Không tu không sửa nghiệp còn trơ trơ

Xả buông tự thấy bến bờ
An nhiên phẳng lặng chẳng còn đến đi !!!

NGUYỄN MẠNH HÙNG

8 nhận xét:

  1. Vô thường ta thấy chính ta
    Trước sau chẳng một,nhưng là không hai.......

    Chúc em an vui !

    Trả lờiXóa
  2. Chị sang thăm chia sẻ Vô thường hay,chúc em cùng gia đình vui khỏe em gái HOA ĐÀO MÙA XUÂN nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, em cảm ơn chị!
      Em chúc chị luôn tươi vui ạ!

      Xóa
  3. Bài thơ hay lắm chứa đựng những triết lý bất hủ đáng suy ngẫm , chúc HĐMX luôn vui và giàu cảm hứng sáng tác nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, em cảm ơn anh ạ!
      Bài này em sưu tầm đó anh. Em cứ thấy bài thơ nào hay, có ý nghĩa sâu sắc là em đưa về giới thiệu cho bạn bè đọc. Nếu ai hiểu thì thật là ấm áp lắm.

      Em chúc anh luôn an vui và sáng tác thêm những bài thơ hay nữa ạ!

      Xóa
  4. Tuệ ghé thăm bạn và luôn thanh thản khi ra về. Tuệ chúc an lành bạn nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình cảm ơn bạn nhiều ! Mình chúc bạn vui vẻ nhé!

      Xóa