PHƯỚC HUỆ SONG TU

 


Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

DÁNG TỪ THIÊN THU


Mẹ hiền với những yêu thương
Dịu dàng trên sóng trùng dương Mẹ về
Mắt buồn xót cõi đời mê
Dáng Từ phủ khắp sơn khê.. Mẹ ngồi
Con tim Mẹ chứa cõi đời
Lắng sâu như lượng trùng khơi dạt dào
Tình Người vời vợi trăng sao
Đường trần bóng Mẹ ngọt ngào chở che.. 
 
Mẹ từ Tịnh Độ hương quê
Đoái thương thị hiện cận kề chúng con
Thời gian vạn sự hao mòn
Nhưng lòng của Mẹ vẫn còn vĩnh miên..
Mẹ là Phật, Mẹ thiêng liêng
Một dòng nước tịnh trần duyên lặng sầu
Cõi đời khổ lụy, đớn đau
Bóng Người đổ xuống vá khâu nỗi buồn, 
Mẹ là Mẹ của Tình thương
Mẹ chung nhân loại ngỡ duờng của con.
 
Mẹ là trăng mát đầu non
Nhẹ nhàng mở cánh Phổ Môn con vào
Dòng Kinh lay động tâm bào
Nghe chừng rớt rụng chiêm bao mấy mùa.. 
Tình thương Mẹ nói sao vừa!
Đá mòn sông cạn tưởng chưa hết lời
Mẹ răn con sống vì người
Từ trong tay Mẹ có đời của con. 
 
- Khi lòng nhân loại héo hon
Nhìn đôi tay Mẹ cho tròn Trí, Bi.
Xuôi theo dấu Mẹ mà đi
Xót xa con chịu, sống vì chữ Thương
Nhân gian lắm nỗi đoạn trường 
Nguyền noi gót Mẹ vô thường dấn thân, 
 
Con tin khi sống hiến dâng
Là con gặp Mẹ trong từng Sát na.
'' Ma Ha Bát Nhã ba la ..''
Một tà áo trắng.. hằng sa nhiệm mầu!
Chắp tay con thắp nguyện cầu
Cho đời dứt cuộc dãi dầu tử sinh
Tìm về trên những dòng Kinh
Lắng hồn bên Mẹ thấy mình thuở xưa.
 
Chiều nay sen nở thành thơ
Mẹ về bóng rợp.. bến bờ thiên thu..
 
Thành Kính tưởng niệm Ngày vía Đức QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT Thành Đạo 19/6AL 2015
THÍCH TÁNH TUỆ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét