PHƯỚC HUỆ SONG TU

 


Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2016

ĐÔI BỜ TÂM THỨC




Vô minh : chẳng biết mình sai
U mê tâm trí, ôm hoài chẳng xa.
Vô minh che  phủ tâm ta
Hiên ngang ngự trị, không tha ngày nào.
Khi chưa giác ngộ là bao,
Vô minh chi phối, khắc sâu cuộc đời.
Tạo tác từ việc thiện lương,
Đến cả bất thiện cũng thường như nhau.
Tin mà chẳng biết chánh tà
Lại thêm tự ngã thành ra hại mình.

Cho nên phải dứt vô minh,
Tìm đường giác ngộ cho mình lạc an.

Giác ngộ chẳng dễ hiểu rành
Nhưng mà hiểu được sẽ nhanh thoát trần.
Thấu triệt được lẽ thật chân
Giả, Không, rõ biết Tâm sanh, chấp gì.
Nhận diện tự ngã, thoát ly
Toàn tâm, toàn ý diệt đi mê mờ.
Con người từ thuở ban sơ
Ta hiểu cho rõ từ xưa đến giờ.

Dòng sông Tâm thức hai bờ
Bờ này rõ thấy hiện thời : Vô Minh
Bờ kia ta muốn định hình
Chính là Giác Ngộ cho mình tỏ thông.
Hạ quyết tâm lội ngược dòng,
Bơi từ bờ ấy – xa vòng Vô Minh.
Bơi qua bờ Giác – tự mình.
Con đường tất yếu- quá trình tự tu.

TÂM NGUYÊN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét