PHƯỚC HUỆ SONG TU

 


Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2016

TÔI



Tôi chẳng hiểu gì về cái Tôi,
Cho nên ấp ủ bao đời.
Để còn lặn lội trong ba cõi,
Sáu nẻo luân hồi trói buộc tôi.
Muốn thoát mà không sao thoát được,
Bây giờ tỉnh thức hiểu ra rồi.

Tôi là cái vật gì kia nhỉ ?
Nó chẳng có hình, tướng để coi.
Không sắc, không hương sao gọi có,
Mà lo phục vụ thật điên rồi.
Định thần quay lại tôi suy xét,
Chẳng thấy cái gì thuộc của Tôi.

Như thế rõ ràng đâu có Ngã,
 Mà do bệnh chấp đã lâu đời.
Sự thực từ any đều thấy rõ,
 Cho nên buông xả dễ như chơi.
Tứ đại thân mang là giả tạm,
Sao còn cố chấp nó là Tôi.

THÍCH CHÍNH NIỆM (NAM PHONG )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét